Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010

Hạt bụi...cánh bướm...

Dưới bóng cây
Trú mưa cùng bướm
Duyên trần ai hay
Issa

Đọc bài haiku này tự dưng mình nhớ tới một câu chuyện đã đọc từ khá lâu rồi,đại ý rằng có một chàng trai kia phải tu hàng nghìn năm để được là hạt bụi,làm hòn đá..trên đường cô gái anh yêu đi qua ở những kiếp sau..
Mọi việc xảy ra đều có lý của nó,tại sao trong 6 tỷ người ta lại chỉ gặp một số người thôi?tại sao trong tỷ tỷ thứ vật chất trên đời này mình chỉ có cơ duyên xúc chạm với một số nhất định thôi,tại sao là thứ này mà ko phải là thứ kia?mình ko chắc vào luân hồi nhưng mình tin vào nhân quả,phải có một cái "nhân" nào đó..

Và mình nhìn những cánh hoa rơi trên bàn mình..tại sao lại là những cánh hoa này?(biết đâu lại là một chàng trai tu mấy nghìn năm dể được làm cánh hoa này cũng nên^^:D)
Đùa chút vậy thôi nhưng mình nghĩ đây cũng là một cách nghĩ để mình biết nhìn rõ hơn,xúc chạm sâu hơn và yêu quý thêm những thứ quanh mình,và như thế những vật vô tri cũng có một linh hồn!


Không có nhận xét nào: