Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2009

SUY TƯỞNG THỨ HAI ...MADAME BUTTERFLY



MADAME BUTTERFLY- hồ điệp phu nhân-G.PUCCINIĐây là vở opera Puccini viết dựa theo 1 truyện ngắn của nhà văn người Mĩ john l.Long

Thực sự thì đây ko phải là vở opera yêu thích nhất của mình nhưng cốt truyện của nó lại làm mình xúc động nhất...

Một sĩ quan hải quân Mỹ tới Nhật và muốn tìm một cô vợ để giải khuây..anh thương gọi cô là madame butterfly vì cô duyên dáng và giản dị như 1 cánh bướm..

Có lần cô hỏi anh:"ở phương tây thường dùng ghim để ghim con bướm vào một cái bảng,anh sẽ ko làm thế với em chứ??" anh chỉ bật cười trước câu hỏi ngây thơ của cô.

Rồi anh quay về Mỹ ,cưới một người vợ khác và quên hẳn cô,nhưng cô thì vẫn luôn ngóng trông người chồng trở về..cô mang trong mình đúa con của anh mà anh ko hề hay biết..

nhưng rồi phải chăng là quả báo,anh ta và người vợ mới lại ko có con,họ quay về Nhật mong muốn đón đúa con của cô...thất vọng,madame butterfly đã kết liễu mình bằng 1 con dao găm và câu nói của cô trước lúc chết:"chính anh đã ghim em bằng con dao này!"

hãy nghe đọan trích "one fine day" của tác phẩm để đồng cảm với tâm trạng trông ngóng của nàng butterfly đáng thương...

ONE FINE DAY

Một ngày đẹp trời nào đó

One fine day we'll notice
A thread of smoke arising on the sea In
the far horizon,



Một ngày đẹp trời nào đó chúng ta sẽ chợt thấy có một làn khói mỏng cuộn lên từ mặt biển nơi phía đường chân trời

And then the ship appearing;
Then the trim white vessel
Glides into the harbour, thunders forth her cannon



Và rồi có một con tàu xuất hiện
Đó là một con tàu lớn màu trắng cân đối
Nó từ từ lướt sóng vào bến cảng, khẩu đại bác lồ lộ trước mắt đầy vẻ đe dọa

See you? Now he is coming!
I do not go to meet him. Not I! I stay upon
the brow of the hillock, And wait there... and wait for
a long time, But never weary
of the long waiting.



Suzuki này, bà có thấy không? Chắc là anh ấy đang đến trên con tàu ấy đấy
Nhưng tôi không đến đấy để gặp anh ta đâu, chắc chắn không.
Tôi sẽ đứng trên đồi, đợi ở đấy... dù cho đợi bao lâu cũng không ngần ngại

From out the crowded city There is coming
a man, a little speck in
the distance, climbing the hillock.
Can you guess who it is?



Từ trong đám đông bỗng tách ra một người đàn ông, xa xa nhìn chỉ là một chấm nhỏ, anh ấy đang lên đồi, bà có đoán được anh ấy là ai không?

And when he's reached the summit,
Can you guess what he'll say?
He will call: ``Butterfly'' from the distance.



Và khi anh ấy trèo lên đỉnh đồi
Bà có đoán được anh ấy sẽ nói gì không?
Từ tít xa anh ấy sẽ gọi to "Hồ Điệp ơi" đấy

I, without answ'ring, Hold myself
quietly conceal'd,
A bit to teaze him and a bit so as not to die



Tôi sẽ đứng yên đấy, không trả lời
giả vờ yên lặng giận dỗi để trêu anh ấy một chút
một chút thôi, không làm anh ấy lo đến chết đâu

At our first meeting; and then, a little troubled
He will call, he will call:
``Dear baby wife of mine,
Dear little orange blossom!''
The names he used to call me when he came here.



Cái lần gặp lai nhau sau một thời gian xa cách đó, cho dù có một tí trục trặc
nhưng anh ấy sẽ lại âu yếm nói với tôi:
" Vợ yêu của anh ơi, bụi cam bé nhỏ của anh ơi"
Đó là những cái tên mà anh ấy đã gọi tôi khi anh ấy còn ở đây đấy

This will all come to pass as I tell you.
Banish your idle fears, For he will return
I know it.



Suzuki này, tất cả những chuyện đó sẽ xảy ra chóng thôi
Bà đừng có ở không rồi lo lắng vẩn vơ nữa
Tôi biết chắc rằng anh ấy sẽ quay lại đón tôi mà

Không có nhận xét nào: